Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

[Depplus.vn] - Lên non tìm động hoa vàng...nhớ em

Theo DEPPLUS.VN

Dã quỳ đã nở vàng trên những vạt đồi cườm nắng. Có ai lẩn thẩn như tôi, đem sách ra phơi trước hiên giữa ngày gió lộng. Gió cũng khéo sao, "vén" từng trang mỏng, "chìa" cho tôi xem bức thư tình đầu nhiều xao xuyến quá, chỉ một bài thơ đều nhịp như bước chân lần tìm thảm hoa, mà năm ấy nắng rộ cả trang đời trẻ dại.



"Rằng xưa có gã từ quan.." Những lời thẽ thọt của thời hoa bướm mộng mơ đã bắt đầu như thế...

Có lẽ cái lãng đãng của ngày ấy - những tháng năm chép chép ghi ghi từng câu hát vụn, ép vở đôi ba cánh hoa bay; những ngày có cặp mắt nhìn theo đắm đuối cuối đường lặng thinh, chỉ chờ có đứa nhóc nào chạy ngang để nhờ chuyển tới đôi ba dòng thương yêu - không còn cho tôi nữa. Kể cả Phạm Duy, kể cả những chàng trai của thời "từ quan tìm động hoa vàng ngủ say" cũng đã xa biền biệt.

"Thôi thì em chẳng còn yêu tôi
Leo lên cành bưởi khóc người rưng rưng"




"Tàn cuộc hoa này", nhưng sao nghe chẳng buồn phiền, chỉ nhẹ nhõm như gặp lại người bạn cũ. Động hoa vàng mơ hồ của ái ân vẫn ở đó, biết bao thế hệ chàng trai si tình đã dìu tay đã đuổi bắt các nàng thơ, đã vô vọng luyến thương nuối tiếc. "Thôi thì thôi nhé" nhưng mà vẫn cứ nhớ thế, nhớ không dồn dập nhớ chẳng gào thét, chỉ nhớ tha nhớ thẩn như say, cứ mơ hồ mà gần gũi như câu ca dao buột ra khỏi miệng; cứ thanh thản hồn nhiên ở khép nép trong tim, nên bao năm sau lại có cơn gió thoảng qua nhắc khẽ một vài lời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét